Thiền Động Osho làm tôi thay đổi trước khi tôi nhận ra. Sau gần 70 ngày tập liên tục, qua các sự kiện (tổ chức Essence Camp, chia sẻ với mọi người, .v.v.) tôi nhận ra nhiều điều về chính mình:
1) Tôi không có giấc mơ nhưng tôi rất sướng với Hiện tại
Thứ 2 coffee sáng tại IDT về chủ đề giấc mơ, có câu hỏi “Ước mơ của bạn là gì?”. Tôi thấy lúng túng và thấy mình chẳng có ước mơ gì. Ước mơ thuộc về tương lai, tôi thấy Hiện tại là Đủ. Tôi thấy vui vẻ, năng lượng và hào hứng với mọi việc. Tôi chẳng thấy có nhu cầu thay đổi hiện tại!
Nhớ lại, trước kia tôi có nhiều ước mơ: nào là xây dựng Tập đoàn AG, nào là phát triển hệ thống IT, gia đình hạnh phúc .v.v. Nhiều người nhận xét tôi đang sống trong mơ, trong lý thuyết, trong tưởng tượng. Bây giờ, tôi thấy mình chẳng mơ mộng gì, cái gì tới sẽ tới, cái gì cũng đẹp cả. Và tôi rất háo hức và tò mò: chẳng biết cái gì sẽ tới, cuộc sống là nhiệm màu và luôn đón nhận cái mới, tận hưởng nó, dũng cảm đi theo nó.
Tôi chợt nhận ra tôi đã đổi những giấc mơ, đổi những hình ảnh “hoành tráng” trong tương lai, trong tâm trí cho năng lượng, .v.v để lấy niềm vui trong Hiện tại.
Không cần phải phóng chiếu vào tương lai, không cần kỳ vọng sự thoả mãn trong tương lai, không cần chờ khi các giấc mơ thành hiện thực. Chúng ta có thể Tận hưởng ngay Tại đây và Bây giờ! Và cuối cùng cái gì cũng Kết thúc mà – không cần phải nghiệm trọng!
2) Tôi không biết nhưng rất Tò mò
Tôi đã từng lập hệ thống thông tin để “quản lý tri thức” . Tôi cố gắng có giải đáp cho mọi vấn đề có thể. Và sau 20 năm tích luỹ, tôi có tư duy khá hệ thống và nhiều lĩnh vực .
Khi trao đổi với mọi người, tôi chợt nhận ra các khái niệm “rắn chắc” của tôi đi đâu hết. Nhiều khái niệm như Thành công, Hạnh phúc, Tình Yêu .v.v. chẳng có ý nghĩa gì nhiều nữa. Tôi trở nên “mong manh” và không chắc chắn. Trạng thái này lúc đầu cũng hơi lo – nhưng cũng dần quen
Tôi chợt nhận ra tôi đã đổi cái biết của mình cho những điều mới mẻ.
Tôi đã thử và nhận ra: câu “Tôi không biết” mở ra nhiều cánh cửa tri thức mới. Mỗi khi chúng ta coi là đã biết thì chúng ta không có nhu cầu tìm hiểu thêm, cái biết dừng lại; hiện thực đã được nhốt trong “cái khung đã biết”, hiện thực đã được “đứng dưới” (understand = under + stand).
3) Tôi không thấy sợ trước cả khi Biết sợ!
Trong trại hè Essence Camp, tôi rất vui để các cháu vẽ lên người và sau đó hò hét, nhảy múa quanh đống lửa như thổ dân! Tôi thấy mình thích hát, nhảy múa với niềm vui mà chẳng lo người khác nghĩ gì.
Trước kia tôi là người rụt rè và “e thẹn”, thiền động Osho với các phần thể hiện tự do cảm xúc vui-buồn-tức giận-hận hoan có lẽ đã giải phóng tôi.
Tôi nhận ra Tâm trí phán xét đã lùi lại sau. Tôi kết nối tốt hơn với con người Bên trong và nó thể hiện tuôn chảy ra bên ngoài. Thú vị phết!
4) Trải nghiệm … và Cười phá!
Nhìn lại và thấy con người cũ của mình ấu trĩ thật!
a) Ấu trĩ vì trước kia mình đưa ra một số khái niệm về thành công-hạnh phúc và sau đó cố gắng đạt bằng được. Bây giờ nhận thấy niềm vui chẳng liên quan nhiều tới kết quả, tới những khái niệm đó.
Tập và Quan sát là thấy Niềm vui rồi. Sau khi nhảy một cách điên loạn, dừng lại và quan sát là thấy sự tĩnh mịch, bình an, thấy đầu trống rỗng đẹp vô cùng. Khi quan sát cơ thể tự nó vận hành, mình chỉ là người quan sát thấy hứng khởi, nhẹ nhõm. Niềm vui là đó, hạnh phúc là đó, .v.v.
Lời không thể diễn tả được về vui vẻ, về phúc lạc, bình an, .v.v. đơn giản vì cảm xúc thuộc về bên trong. Thế mà mình cứ cố gắng mô tả, biểu diễn nó bằng khái niệm.
Tôi cười vì thấy mình như người sáng nhưng cố gắng định nghĩa về ánh sáng. Thực tế, không cần khái niệm, chỉ cần mở mắt ra là nhìn thấy!
b) Ấu trĩ vì trước kia mất bao nhiêu công thay đổi Tư duy mà đâu vẫn hoàn đấy
Tôi là dân chuyên toán và IT nên nghĩ mình có thể phát triển ra “phần mềm” để đảm bảo luôn Hạnh phúc và Thành công. Và tôi xây dựng các khái niệm và luôn “cập nhật” để hoàn thiện nó.
Ví dụ: trong phần mềm có module nhận ra nỗi sợ và vượt qua nỗi sợ; module xử lý stress; module “quản trị thay đổi”, .v.v.
Tôi phá lên cười vì tôi đã cố gắng sử dụng Tư duy để thay đổi Tư duy. Tư duy tự nó không thay đổi được nó; nó chỉ ngày một phức tạp hơn. Điều này không khả thi giống như một người không thể tự túm tóc để lên được hố.
Thực tế thực hành thiền động giúp tôi thay đổi tư duy trước khi Biết về sự thay đổi! Thật tuyệt vời!
Kết luận
Thiền Động Osho không chỉ tốt cho cơ thể, nó giúp bạn cởi mở hơn, tự do hơn, biết đón nhận hơn.
Và điều tuyệt vời, bạn không cần cố gắng hay quyết tâm!
Tôi viết bài này không có ý định gì, không nhằm thuyết phục điều gì; tôi thấy viết được ra là niềm vui sướng rồi. Tôi chẳng chắc kinh nghiệm này có hợp với bạn không
Cùng cười ngất vì bài viết ngớ ngẩn này nhé!
Ngày: 17/7/2015 - đăng bởi: QuangPN