Tiếng sóng biển vỗ ngàn xưa âm ỉ
Tiếng đại dương gọi nước các con sông
Tiếng tình yêu gọi sự sống dạt dào
Tiếng con thơ tìm về bầu vú mẹ
Rộn rã tiếng đời cười và khóc
Im ắng tiếng lòng mấy kẻ hay
Thổn thức con tim từng tiếng gọi
Ngậm ngùi hai tiếng lệ chia ly
Nghe nhận hết mà sao lạ lẫm
Lắng đủ sâu lòng mới thấu tiếng kêu
Của vạn kiếp người đau với khổ
Của triệu sinh linh khóc vạn năm
Rồi bỗng dưng thấy mình rơi lệ
Đâu phải ai nào khác chi ta
Mọi đau kia mọi sầu và mọi khổ
Cả yêu tham cuồng hận sân si
Rồi bỗng thấy rỗng đi một tiếng
Tiếng của hư không mắc vào tim
Vạn kiếp ấy trăm sầu yêu nhớ ấy
Lui lại xa rơi xuống vực đoạn trường
Lại tiếng ai thì thầm sóng vỗ
Bão đến kìa biển nào có đứng im
Bờ đợi sóng mây trời đang đợi bão
Lại ra khơi đón tiếng sóng tiếng đời
Lại mỉm cười như chưa từng biết hết
Biển mặn nồng và bão tố phong ba
Và trái tim lặng im mới hiểu
Một tâm hồn đã chết lặng vì yêu
Chỉ người sống biết lần này duy nhất
Bình an đơn thuần từ một tiếng hư không.
21/6/2020
Ngày: 25/6/2020 - đăng bởi: Dendahanoi