<p>Con trai đầu nhà tôi được nghỉ hè. Ở nhà vài hôm cháu bắt đầu <b>thấy chán</b>, tôi chở cháu đi lòng vòng phố cổ, vừa đi vừa hỏi phố này là phố gì, cầu này là cầu gì, .v.v. Tưởng cháu phải biết phố Hàng ngang, Hàng Đào ở đâu. Té ra cháu chỉ biết mang máng!</p>
<p> </p>
<p>Tôi bỗng nhận ra bây giờ trẻ con khác xưa nhiều lắm. Trước kia, mới học lớp 3 ngày nào tôi cũng đi bộ từ phố Hàng Vải lên trường Trưng Vương ở Hàng Bài; ngày nay cháu có xe buýt được đưa đi đón về. Bây giờ tiện nghi hơn, nhưng cháu <b>không được trải nghiệm</b> như ném thia lia ở Bờ Hồ, được chơi quay bằng quả lim, được tung tăng chạy nhảy, .v.v. Trước kia, tôi chỉ học buổi sáng, buổi chiều được chơi; ngày nay cháu phải học cả ngày.</p>
<p> </p>
<p>Ngày nay <b>tiện nghi hơn</b>, nhưng cuộc sống của các cháu <b>không được tự do, được sống hồn nhiên như trước đây</b>. Có người ví trẻ con như gà công nghiệp, được chu cấp mọi thứ nhưng tách rời khỏi thực tế! Chúng không được chơi đùa, được sống gần gũi thiên nhiên. Chúng không có không gian và thời gian để tự do như trước đây.</p>
<p> </p>
<p><b>Trẻ con bị ngắt kết nối với cuộc sống!</b> Chính vì vậy, chúng vô cảm:</p>
<ul>
<li>không cảm nhận được đi bộ từ nhà tưới trường vui như thế nào</li>
</ul>
<ul>
<li>Không cảm nhận được công sức để nấu bữa ăn phải vo gạo, nhóm lửa, .v.v.</li>
</ul>
<ul>
<li>Không cảm nhận được phải làm quan tâm tới người khác vì chúng được quá quan tâm <img alt="frown" height="20" src="http://xaydungwebsite.net/Scripts/ckeditor/plugins/smiley/images/confused_smile.gif" title="frown" width="20"></li>
</ul>
<p>Theo tôi, trẻ con vô cảm là đáng báo động:</p>
<ul>
<li>Tôi không biết với hành trang này chúng sẽ đi du học thế nào??? Từ trạng thái được Chu cấp mọi thứ tới <b>Tự lo mọi thứ</b>. Lứa tôi đi du học, ngay trong 1-2 năm đầu 30% học sinh đã bỏ học và sống vất vưởng.</li>
</ul>
<ul>
<li>Tôi không biết sau khi học xong, <b>tiếp thu văn hoá phương Tây</b>, về Việt Nam chúng sẽ sống như thế nào??? Hồi tôi ở Hungary, tôi chơi thân một ông già người Hungary. Một ngày, tình cờ gặp ở ngoài đường, ông ý giới thiệu đây là con trai. Tôi rất bất ngờ vì sau hơn 4 năm bây giờ tôi mới biết. Hoá ra hai bố con ở cùng thành phố nhưng không hỏi thăm nhau <img alt="frown" height="20" src="http://xaydungwebsite.net/Scripts/ckeditor/plugins/smiley/images/confused_smile.gif" title="frown" width="20"></li>
</ul>
<p>Ở nước ngoài người già thường cô đơn, sống trong nhà dưỡng lão. Các con không cảm thấy (vô cảm) cần phải có trách nhiệm với bố mẹ. Thầy Menis – đến từ Anh – đã nhận xét nền văn hoá Việt nam rất giàu có. Đúng! Tôi yêu Việt Nam, tuy chúng ta không giàu có vật chất như Phương Tây, nhưng chúng ta có <b>nhiều giá trị tốt đẹp</b> như truyền thống gia đình, những giá trị bên trong. Tôi không muốn sống cô đơn trong nhà dưỡng lão như người già ở Phương Tây <img alt="smiley" height="20" src="http://xaydungwebsite.net/Scripts/ckeditor/plugins/smiley/images/regular_smile.gif" title="smiley" width="20"></p>
<p> </p>
<p>Ở Việt Nam có xu hướng cho con đi học nước ngoài, tôi thấy điều đó cần thiết. Nhưng từ trải nghiệm bản thân, tôi thấy <b>trước tiên cần trang bị cho chúng những giá trị Bên trong như Tự tin – Tự lập – Biết ơn!</b></p>
<p> </p>
<p>Nhà trường còn bận trang bị kiến thức cho các cháu. Trong các môn học thì hầu như không có môn nào giúp chúng <b>phát triển Bên trong</b>. Thậm chí ngược lại, việc học nhồi nhét, giáo điều làm chúng mất đi sự Tự tin và Tự lập.</p>
<p> </p>
<p>Tóm lại, theo đà này trẻ con vô cảm là đương nhiên. Tôi thấy cần phải làm gì đó! Vì vậy tôi đã lập <b>Trại hè Tinh chất (Essence Camp)</b> mong muốn giúp con trẻ nhận ra những tinh chất (essence) của mình và tạo môi trường để chúng Tự tin – Tự lập và Biết Yêu thương!</p>
<p> </p>
<p>Nếu bạn thấy điều tôi chia sẻ có ý nghĩa. <b>Hãy THAM GIA cùng tôi trước khi QUÁ MUỘN! </b></p>
<p> </p>
<p>Truy cập <a data-lynx-mode="asynclazy" href="https://l.facebook.com/l.php?u=http%3A%2F%2Fessence-camp.tanet.vn%2F%3Ffbclid%3DIwAR2Gv7M3B0flGY0G-CSJ1BVagmL8LQac2hcBjzy3fd_0K5grGX2qXBr5BQU&h=AT2sT-65crUaHaveUFY93cfilOETydv8pwYH9grZgqnDuqwdIorudRiVWWxmZJglwD1qBgsh7scyu_ujdzYWccfbc-YVTox1reaWqPUJpuP1RaRU4I_HQTtDi3Y1Glltg0fqWA" rel="noopener nofollow" target="_blank">http://essence-camp.tanet.vn/</a> để biết thêm về trại hè.</p>
<p>Rất vui nhận được sự sự phản hồi bạn! Cám ơn bạn!</p>
Con trai đầu nhà tôi được nghỉ hè. Ở nhà vài hôm cháu bắt đầu thấy chán, tôi chở cháu đi lòng vòng phố cổ, vừa đi vừa hỏi phố này là phố gì, cầu này là cầu gì, .v.v. Tưởng cháu phải biết phố Hàng ngang, Hàng Đào ở đâu. Té ra cháu chỉ biết mang máng!
Tôi bỗng nhận ra bây giờ trẻ con khác xưa nhiều lắm. Trước kia, mới học lớp 3 ngày nào tôi cũng đi bộ từ phố Hàng Vải lên trường Trưng Vương ở Hàng Bài; ngày nay cháu có xe buýt được đưa đi đón về. Bây giờ tiện nghi hơn, nhưng cháu không được trải nghiệm như ném thia lia ở Bờ Hồ, được chơi quay bằng quả lim, được tung tăng chạy nhảy, .v.v. Trước kia, tôi chỉ học buổi sáng, buổi chiều được chơi; ngày nay cháu phải học cả ngày.
Ngày nay tiện nghi hơn, nhưng cuộc sống của các cháu không được tự do, được sống hồn nhiên như trước đây. Có người ví trẻ con như gà công nghiệp, được chu cấp mọi thứ nhưng tách rời khỏi thực tế! Chúng không được chơi đùa, được sống gần gũi thiên nhiên. Chúng không có không gian và thời gian để tự do như trước đây.
Trẻ con bị ngắt kết nối với cuộc sống! Chính vì vậy, chúng vô cảm:
- không cảm nhận được đi bộ từ nhà tưới trường vui như thế nào
- Không cảm nhận được công sức để nấu bữa ăn phải vo gạo, nhóm lửa, .v.v.
- Không cảm nhận được phải làm quan tâm tới người khác vì chúng được quá quan tâm
Theo tôi, trẻ con vô cảm là đáng báo động:
- Tôi không biết với hành trang này chúng sẽ đi du học thế nào??? Từ trạng thái được Chu cấp mọi thứ tới Tự lo mọi thứ. Lứa tôi đi du học, ngay trong 1-2 năm đầu 30% học sinh đã bỏ học và sống vất vưởng.
- Tôi không biết sau khi học xong, tiếp thu văn hoá phương Tây, về Việt Nam chúng sẽ sống như thế nào??? Hồi tôi ở Hungary, tôi chơi thân một ông già người Hungary. Một ngày, tình cờ gặp ở ngoài đường, ông ý giới thiệu đây là con trai. Tôi rất bất ngờ vì sau hơn 4 năm bây giờ tôi mới biết. Hoá ra hai bố con ở cùng thành phố nhưng không hỏi thăm nhau
Ở nước ngoài người già thường cô đơn, sống trong nhà dưỡng lão. Các con không cảm thấy (vô cảm) cần phải có trách nhiệm với bố mẹ. Thầy Menis – đến từ Anh – đã nhận xét nền văn hoá Việt nam rất giàu có. Đúng! Tôi yêu Việt Nam, tuy chúng ta không giàu có vật chất như Phương Tây, nhưng chúng ta có nhiều giá trị tốt đẹp như truyền thống gia đình, những giá trị bên trong. Tôi không muốn sống cô đơn trong nhà dưỡng lão như người già ở Phương Tây
Ở Việt Nam có xu hướng cho con đi học nước ngoài, tôi thấy điều đó cần thiết. Nhưng từ trải nghiệm bản thân, tôi thấy trước tiên cần trang bị cho chúng những giá trị Bên trong như Tự tin – Tự lập – Biết ơn!
Nhà trường còn bận trang bị kiến thức cho các cháu. Trong các môn học thì hầu như không có môn nào giúp chúng phát triển Bên trong. Thậm chí ngược lại, việc học nhồi nhét, giáo điều làm chúng mất đi sự Tự tin và Tự lập.
Tóm lại, theo đà này trẻ con vô cảm là đương nhiên. Tôi thấy cần phải làm gì đó! Vì vậy tôi đã lập Trại hè Tinh chất (Essence Camp) mong muốn giúp con trẻ nhận ra những tinh chất (essence) của mình và tạo môi trường để chúng Tự tin – Tự lập và Biết Yêu thương!
Nếu bạn thấy điều tôi chia sẻ có ý nghĩa. Hãy THAM GIA cùng tôi trước khi QUÁ MUỘN!
Truy cập http://essence-camp.tanet.vn/ để biết thêm về trại hè.
Rất vui nhận được sự sự phản hồi bạn! Cám ơn bạn!
|