Giữa cái chúng ta Nghĩ - cái chúng ta CẢM và cái chúng ta LÀM là khác nhau.
Chúng ta thường nghĩ chúng ta muốn HẠNH PHÚC nhưng cái chúng ta CẢM là khổ, thiếu thốn, tự ty ... và chúng ta thường LÀM nhữ cái gây đau khổ cho mình.
1) Về nghĩ hầu như ai cũng đồng ý Mục đích của cuộc sống là Hạnh phúc.
2) Về cảm: hầu như trên trái đất này hầu như chẳng ai là mãn nguyện, ai cũng đang tất bật làm cái gì đó, cố gắng đạt cái gì đó.
Hầu như chẳng ai bằng lòng với chính mình; người phán xét mình nhiều nhất là chính mình.
3) Về Hạnh động:
- Chúng ta có KỲ VỌNG rất lớn, chúng ta dán nhãn lên mọi thứ => Khi hoàn cảnh không đáp ứng thì chúng ta Tức giận hay mặc cảm Bất lực;
- Chúng ta thường xuyên tìm kiếm, PHỤ THUỘC tình yêu từ người khác, mong được sự chấp nhận của người khác => Chúng ta tức tối khi không được người khác đáp trả;
- Chúng ta thường xuyên THAM LAM, SỞ HỮU, ăn uống, ... nhiều hơn nhu cầu cơ thể ...
- .v.v
Đừng tin vào lời nói! Hãy nhìn Hành động và lắng nghe Cảm xúc. Trong lớp học Essence, tôi đã thực chứng người ta tự đi tìm Đau khổ như thế nào? Người ta tự chui đầu vào khổ sau đó lại kêu than Vì sao tôi khổ thế này
Kết: chúng ta NGHĨ về hạnh phúc nhưng CẢM và LÀM đau khổ. Chúng ta bị Tâm trí lừa rồi - tâm trí chẳng biết gì về Hạnh phúc đâu
Bước đầu tiên trên con đường thoát khổ là chúng ta CHẤP NHẬN SỰ THẬT CHÚNG TA ĐANG KHỔ!