<p> </p>
<p>Bài học của Ts Menis rất đơn giản nhưng lại rất sâu sắc, bởi vì nó rất nhiều tầng nhiều lớp. Mỗi hôm tôi lại phát hiện ra điều gì đó thú vị và mới mẻ.</p>
<p> </p>
<p>Trong khoá học "Tìm lại chính mình", Ts Menis hỏi: "Vì sao bạn lại Đau khổ? Vì sao bạn lại Nghèo?" ... nhiều cánh tay giơ lên ... ai cũng có lý do nào đó: người bảo vì sức khoẻ, gia đình; người thì bảo do không được học hành; người thì bảo do người bạn đời không hợp .....; thậm chí có người cho rằng lý do họ đau khổ là vì ... xã hội.</p>
<p> </p>
<div>
<p>Và Ts Menis đưa ra nhận xét: <b>Bạn vẫn Đau khổ và Nghèo bởi vì BẠN CÓ LÝ DO!!!</b> Chính lý do đã hạn chế sự tìm kiếm của bạn, chính lý do đã ngăn cản hành động, ngăn cản nỗ lực của bạn; chính lý do đã hạn chế bạn và chúng ta bằng lòng trong khuôn khổ, trong vùng thoải mái của Lý do.</p>
<p> </p>
<p><i><b>"Chúng ta là nô lệ của những kết luận của chính mình" </b></i>- Ts Menis Yousri</p>
<p> </p>
<p><b>Tâm trí cần kết luận </b>để có thể tồn tại, để có thể tiếp tục suy luận. <b>Cuộc sống là dòng chảy, nó chẳng có kết luận nào</b>, ngày hôm nay cái này đúng thì mai đã sai rồi; ngày hôm nay cái này là tuyệt vời, ngày mai nó đã lạc hậu rồi .... Ngày trước phải mặc quần dài, ngày nay mặc càng ngắn lại càng đẹp; ngày trước phải liêm khiết, rách cho sạch - ngày nay sự giàu có lại là thước đo ...</p>
<p> </p>
<p><b>Tâm trí luôn phân biệt đúng-sai, nên-không nên, phải thế này-không được thế kia </b>... và nó chia cắt cuộc sống thành nhiều mảng và nó nhốt bạn trong vùng Đúng-PHẢI-NÊN. Và như vậy cuộc sống chúng ta bị TÙ TÚNG và CHẬT CHỘI . Không phán xét, không kết luận làm cuộc sống của chúng ta tự do, chúng ta được sống TOÀN BỘ trong tất cả các mảng.</p>
<p> </p>
<p>Sống không phán xét và không kết luận là cách sống cần TRÍ TUỆ, bởi vì chúng ta không có quy tắc nào, không có luật lệ nào định sẵn để tuân theo - chúng ta phải TỰ KHÁM PHÁ. Sống không phán xét và không kết luận là cách sống cần DŨNG CẢM, bởi vì không phải lúc nào chúng ta cũng đúng; và khi thất bại chúng ta phải NHẬN TRÁCH NHIỆM. Nhưng đây mới thực sự là đáng sống, mới là tự do.</p>
<p> </p>
<p>Những lời dạy của Ts Menis thật sâu sắc:<br>
<b><i>- "Không có đúng, có sai, chỉ có hiệu quả hay không hiệu quả"<br>
- "Khi chúng ta phán xét chính mình chúng ta ngắt kết nối với linh hồn của chúng ta"<br>
- "Nhiều khi kết luận là nguy hiểm bởi vì kết luận đó có thể sai."</i></b></p>
<p> </p>
<p>Tôi vẫn trong hành trình khám phá, thực sự ... không hề đơn giản ... nhưng càng ngày tôi càng tự do.</p>
</div>
<p> </p>
Bài học của Ts Menis rất đơn giản nhưng lại rất sâu sắc, bởi vì nó rất nhiều tầng nhiều lớp. Mỗi hôm tôi lại phát hiện ra điều gì đó thú vị và mới mẻ.
Trong khoá học "Tìm lại chính mình", Ts Menis hỏi: "Vì sao bạn lại Đau khổ? Vì sao bạn lại Nghèo?" ... nhiều cánh tay giơ lên ... ai cũng có lý do nào đó: người bảo vì sức khoẻ, gia đình; người thì bảo do không được học hành; người thì bảo do người bạn đời không hợp .....; thậm chí có người cho rằng lý do họ đau khổ là vì ... xã hội.
Và Ts Menis đưa ra nhận xét: Bạn vẫn Đau khổ và Nghèo bởi vì BẠN CÓ LÝ DO!!! Chính lý do đã hạn chế sự tìm kiếm của bạn, chính lý do đã ngăn cản hành động, ngăn cản nỗ lực của bạn; chính lý do đã hạn chế bạn và chúng ta bằng lòng trong khuôn khổ, trong vùng thoải mái của Lý do.
"Chúng ta là nô lệ của những kết luận của chính mình" - Ts Menis Yousri
Tâm trí cần kết luận để có thể tồn tại, để có thể tiếp tục suy luận. Cuộc sống là dòng chảy, nó chẳng có kết luận nào, ngày hôm nay cái này đúng thì mai đã sai rồi; ngày hôm nay cái này là tuyệt vời, ngày mai nó đã lạc hậu rồi .... Ngày trước phải mặc quần dài, ngày nay mặc càng ngắn lại càng đẹp; ngày trước phải liêm khiết, rách cho sạch - ngày nay sự giàu có lại là thước đo ...
Tâm trí luôn phân biệt đúng-sai, nên-không nên, phải thế này-không được thế kia ... và nó chia cắt cuộc sống thành nhiều mảng và nó nhốt bạn trong vùng Đúng-PHẢI-NÊN. Và như vậy cuộc sống chúng ta bị TÙ TÚNG và CHẬT CHỘI . Không phán xét, không kết luận làm cuộc sống của chúng ta tự do, chúng ta được sống TOÀN BỘ trong tất cả các mảng.
Sống không phán xét và không kết luận là cách sống cần TRÍ TUỆ, bởi vì chúng ta không có quy tắc nào, không có luật lệ nào định sẵn để tuân theo - chúng ta phải TỰ KHÁM PHÁ. Sống không phán xét và không kết luận là cách sống cần DŨNG CẢM, bởi vì không phải lúc nào chúng ta cũng đúng; và khi thất bại chúng ta phải NHẬN TRÁCH NHIỆM. Nhưng đây mới thực sự là đáng sống, mới là tự do.
Những lời dạy của Ts Menis thật sâu sắc:
- "Không có đúng, có sai, chỉ có hiệu quả hay không hiệu quả"
- "Khi chúng ta phán xét chính mình chúng ta ngắt kết nối với linh hồn của chúng ta"
- "Nhiều khi kết luận là nguy hiểm bởi vì kết luận đó có thể sai."
Tôi vẫn trong hành trình khám phá, thực sự ... không hề đơn giản ... nhưng càng ngày tôi càng tự do.
|