Hôm nay, có bạn trong nhóm Essence chat là: “Cám ơn vì tôi đã âm thầm cống hiến cho cộng đồng” hoặc “Cám ơn anh đã chia sẻ!”.
Cả buổi sáng các từ “cống hiến”, “cám ơn”, “chia sẻ” cứ lởn vởn, vang lên trong đầu. Tôi suy nghĩ miên man và ngộ ra điều rất thú vị: game “lòng biết ơn” phức tạp và ăn sâu vào chúng ta như thế nào. Tôi xin chia sẻ suy nghĩ chủ quan của tôi.
Ngôn ngữ ảnh hưởng tới Tư duy, tư duy ảnh hưởng tới hành động. Vì vậy, từ ngữ là quan trọng, cách gọi tên như thế nào là quan trọng. Robert kiyosaki đã nói: muốn giàu có chỉ cần học những từ mới.
Chúng ta muốn sống cuộc sống mới Tự do, Vui vẻ => Chúng ta cần học những từ mới và quên những từ cũ – những từ đã làm chúng ta là “nô lệ”.
Tra từ điển từ cống hiến gồm 2 phần:
- Cống: làm chúng ta liên tưởng tới từ “cống nạp”, “cống nộp” có nghĩa là đưa cho kẻ mạnh hơn để được yên ổn;
- Hiến: là dâng cái cao quý, hành động cao quý;
Tôi không thích từ “cống hiến” bởi vì tôi không "cống" mà cũng chẳng "hiến" gì cả! Tôi sống vì chính tôi. Tôi thích chụp ảnh, thích nhìn những khuôn mặt rạng ngời, thích nhìn những nụ cười. Nếu bạn thử chụp ảnh bạn sẽ thấy rất sướng. Trong không khí và năng lượng của khoá học, bạn bước đi như ở trên mây, mọi người hồ hởi, bạn quan sát và bấm máy. Bạn như hoà vào với mọi người – rất nhẹ nhàng và yêu thương.
Tôi rất sung sướng với việc làm của mình. Và việc đó, ngẫu nhiên làm bạn thích, bạn cảm ơn! Tôi không làm vì bạn đâu. Chúng ta đừng nghĩ hoa nở vì mình?! Hoa nở vì chính nó, hoa nở để hấp dẫn côn trùng, để thụ phấn. Hoa vẫn nở dù bạn có ở đó hay không. Tôi vẫn chụp ảnh … không phải vì bạn … xinh đâu :-).
Trong 2 ngày, tôi viết 5 bài về “Lòng biết ơn”. Bạn hình dung sướng thế nào: buổi sáng mùa thu, ngồi nhâm nhi caphê, nghe nhạc thiền và viết ra những gì đến trong Tâm mình. Từ ngữ ở đâu chạy đến, xếp thành hàng, các ý và từ đối nhau “chan chát” …. thật đẹp và thăng hoa!
Thật ra tôi phải cám ơn các bạn đã tạo cảm hứng cho tôi! Nếu không có comment, không có “đơn đặt hàng” của anh Ngọc thì tôi đã làm việc khác rồi, tôi không có cơ hội sung sướng.
Bạn không cần cám ơn tôi! Bạn cần Cám ơn CHÍNH BẠN. Bạn đã cho phép lời của tôi đã đi vào lòng bạn, bạn đã cho phép mình có đủ kiên nhẫn và thời gian để đọc bài của tôi.
Lại nhớ lời của thầy Menis Yousry: “Hãy cho người khác cơ hội được Yêu bạn!”. Đúng vậy, điều này ngược đời nhưng là sự thật. Chúng ta không thiếu tình yêu! Tình yêu và Trí huệ như mưa rào tới chúng ta, nhưng chúng ta không mở lòng, chúng ta không dám đón nhận! Bởi vì nó sẽ phá vỡ game chúng ta đang chơi. Chúng ta thà chấp nhận KHỔ chứ không chấp nhận CÁI MỚI, chấp nhận TÌNH YÊU. Mọi người thích Khổ! Đây là quan sát của thầy Menis và các bậc thầy.
Từ “chia sẻ” chúng ta hay sử dụng cũng không ổn:
- Chia là tách ra thành từng phần từ một chỉnh thể;
- Sẻ là chia bớt, lấy một phần
Khi tôi viết, khi tôi trình bày thì tình cảm, cảm xúc của tôi có mất gì đâu??? Nó nhiều hơn. Thay từ chia sẻ phải gọi là Nhân Thêm trải nghiệm.
Nếu bạn có tiền, thì chia sẻ sẽ làm bạn có ít tiền đi. Nhưng những trải nghiệm, cảm xúc có mất đi đâu – nó lại còn nhiều hơn. Nếu bạn có công thức làm giàu, khi bạn chia sẻ người khác có thể biết và bắt chước => Bạn sẽ lộ bí quyết. Nhưng bí quyết về Tình yêu, về Tìm được Chính mình thì vô hạn. Chúng ta càng chia sẻ thì càng nhiều!
Như vậy với Tình yêu thì càng chia lại càng nhiều, càng sẻ lại càng đầy hơn. Nghĩa của nó ngược lại hoàn toàn.
Vậy từ ngữ có vấn đề! Chúng ta bị lập trình và trong sâu thẳm, bên trong vẫn vận hành theo khuôn mẫu cũ – khuôn mẫu của thế giới vật chất hạn hẹp. Chính vì vậy, chúng ta vẫn bị mắc kẹt vào chò trơi “Lòng Biết Ơn”. Trong thế giới mới, khi chúng ta gặp được chính mình và nhận được tình yêu từ bên trong, chúng ta sử dụng từ khác hoàn toàn. Theo tôi đó là “Làm chứng” và “Tri ân”.
- Làm chứng: Phật đã ngộ ra bản lai diện mục của mình, thầy Menis đã tìm ra con người thật của mình, tôi đã trải nghiệm phần nào thế giới bên trong của mình. Tôi thấy thế giới đó thật đẹp, thật phong phú, thật vui vẻ và phúc lạc. Tôi đơn giản làm việc là Quay vào bên trong và Làm chứng những gì mình thấy! Tôi không hề chứng minh và thuyết phục bạn gì cả. Tôi chỉ là người làm chứng!
- Tri ân: Tôi rất vui khi viết blog, hay khi làm video clip. Vừa làm vừa nghe nhạc! Thật phúc lạc! Vì vậy tôi thể hiện sự phúc lạc đó, tôi cám ơn điều đó đó đã làm tôi Hạnh phúc.
Tóm lại, tôi sung sướng và đã thoả mãn khi thực hiện công việc của mình. Tôi không “cống hiến” hay “chia sẻ”, tôi chỉ “làm chứng” và “tri ân”. Bạn không cần cám ơn tôi đâu – bạn hãy cám ơn Chính mình!
Chúng ta chẳng nợ nhau gì cả!
Tôi thích được tự do – tôi không NỢ AI và cũng KHÔNG LÀM NGƯỜI KHÁC NỢ MÌNH!
Tôi thích không chỉ Tự do Tài chính – Tôi thích Tự do Tình cảm!
Cám ơn các bạn đã tiếp nhận chia sẻ của tôi.