<div>
<div>
<h2> </h2>
</div>
</div>
<div>
<p><font size="5">1) Bạn có thấy, cuộc sống của chúng ta như cái cây.</font></p>
<ul>
<li><b>Chính mình là gốc rễ của chúng ta.</b> Chúng ta mang trong mình Tinh chất khác nhau và hoàn toàn độc nhất. Tinh chất của chúng ta được tự nhiên mã hoá trong chuỗi ADN; trong 7 tỷ người trên trái đấy không ai có gien giống ai. <b>Chúng ta sinh ra đã đặc biệt rồi.</b></li>
<li><b>Cuộc sống là Đất Mẹ</b> cung cấp cho chúng ta năng lượng, dinh dưỡng, nước, .v.v. Đât Mẹ quá <b>dồi dào và hào phóng</b> cung cấp mọi thứ chúng ta cần;</li>
<li><b>Hoa trái là Kết quả, là Thành quả</b> chúng ta đạt được. Hoa trái có được là nhờ Gốc rễ.</li>
</ul>
<p>Cây ra hoa, kết trái là nhờ Bộ rễ và Đất mẹ. Chính vì vậy, chúng ta cần biết ơn Chính mình và biết ơn Cuộc sống; chúng ta cần kết nối với Chính mình, kết nối với Cuộc sống.</p>
<p> </p>
<p>Khi chúng ta quay trở về với nguồn gốc của mình, khi chúng ta chấp nhận Chính mình, khi chúng ta thôi tranh đấu với Cuộc sống. <b>Khi đó sự mầu nhiệm xảy ra</b>: sự sống như nước tràn về, Tình yêu tuôn chảy thấm đẫm từng tế bào. Khi đó, chúng ta được về nhà, chúng ta không còn cô đơn, chúng ta được sà vào lòng Đất Mẹ và thổn thức. Khi đó, sự bình an tràn ngập, bầu trời như xanh hơn và cao hơn.</p>
<p> </p>
<p><font size="5">2) Tôi trải nghiệm điều này vào giữa năm 2012, khi đó tôi quyết định quay về với Chính mình</font> và tôi nhận ra <b>trò chơi mà xã hội đã áp đặt</b> lên mình bấy lâu nay. Trò chơi này nhằm biến bạn thành “nô lệ”, trò chơi này<b> huỷ hoại gốc rễ của bạn</b>. Trò chơi đó như sau:</p>
<p>Trường học, xã hội chẳng quan tâm bạn là ai, bạn hạnh phúc hay không. Trường học và Xã hội quan tâm bạn là học sinh giỏi, biết nghe lời, bạn là công dân tốt, là kỹ sư, bác sỹ, .v.v. Chính vì vậy, <b>trường học và xã hội tạo ra các mô hình</b>, những tấm gương tiêu biểu và họ cổ xuý, tuyên truyền, quảng cáo, .v.v.</p>
<p> </p>
<p>Lúc đi học, tôi cố gắng là học sinh giỏi – tôi học chuyên toán từ năm lớp 3. Lúc vào đời, tôi cố gắng trở thành doanh nhân, trở thành người thành đạt bởi vì lúc đó xã hội đang thích mẫu hình này – mẫu giáo sư, tiến sỹ đã lạc hậu. Và <b>tôi cố gắng ép mình để vào các cái khuôn này</b>. Sự gò ép này luôn <b>mâu thuẫn với cái bên trong</b> của tôi nên tôi luôn trong tình trạng <b>căng thẳng, mệt mỏi</b>. Tôi đã cố gắng, đã gắng gượng, đã đạt một số kết quả nhưng <b>cuối cùng là thất bại</b>!</p>
<p> </p>
<p>Đứng đằng sau trường học và xã hội là ai? Như Marx nói là <b>Giai cấp thống trị</b>, là một số người, là một nhóm nhỏ muốn biến người khác làm nô lệ. Giai cấp thống trị hiện nay, theo tôi, chính là giới tài phiệt – không phải Việt nam đâu mà là <b>giới tài phiệt Thế giới</b>. Tôi xin chia sẻ trong bài khác.</p>
<p>Xã hội thay đổi, thì cách thức cai trị cũng thay đổi, ngày một tinh vi hơn, khó nhận biết hơn. <b>Sự cai trị ngày nay không chỉ nhằm vào tư duy nữa, nó nhằm vào cảm xúc</b>. Vì vậy, chúng ta nghe nói lãnh đạo bằng cảm xúc, làm chủ cảm xúc, EQ, .v.v. Trong cảm xúc có lương tâm, có hoài bão, có tham vọng, và … có lòng biết ơn :-)</p>
<p> </p>
<p>Chủ đề này rất dài – nếu các bạn muốn, tôi xin chia sẻ trong các bài khác.</p>
<p> </p>
<p>Tóm lại, tôi, bạn, con tôi, con bạn, .v.v vẫn phải chui vào <b>cái guồng này, cái dây truyền giáo dục này</b>, cái mà các nhà chuyên môn gọi là <b>“quá trình xã hội hoá”, “công nghệ giáo dục”</b> .v.v. <b>Thực chất là quá trình cài đặt niềm tin, giá trị</b>, .v.v. cài đặt chúng ta trở thành “công dân tốt”, trở thành chiến sỹ trên chiến trường hay trên mặt trận kinh tế :-).</p>
<p> </p>
<p><img alt="" src="https://scontent.fhan2-3.fna.fbcdn.net/v/t1.0-9/10416612_959496190733252_1690676682506406712_n.jpg?_nc_cat=108&_nc_ohc=tIUL4YLIHDIAX_CABAB&_nc_ht=scontent.fhan2-3.fna&oh=ff8dff592d87517990cbf0b9149e3b6b&oe=5ECA112B" title=""></p>
<p> </p>
<p><font size="5">3) Thời khắc đã đến:</font></p>
<ul>
<li><b>Đã đến lúc chúng ta cần tôn trọng Chính mình</b>, không ép mình để vừa một khuôn mẫu nào. Khi đó, chúng ta tôn trọng Mình và tôn trọng nhau.</li>
<li><b>Đã đến lúc chúng ta cần sống cho chính mình</b> chứ không phải phục vụ cho ai đó, phục vụ cho tổ chức nào đó, phục vụ cho lý tưởng nào đó. Chúng ta không là “nô lệ” nữa, dù là “nô lệ” trong nhung lụa.</li>
<li><b>Đã đến lúc chúng ta bắt đầu hành trình Tìm lại chính mình</b> – hành trình Essence Process – hành trình mà thầy Menis đã dẫn dắt những bước đầu tiên.</li>
</ul>
<p>Khi đó, cuộc sống không chỉ khô khan với các con số KPI, với các Mục tiêu, với các tham vọng không bao giờ hết. Cuộc sống mãi xanh tươi, Cuộc sống luôn tại đây và bây giờ.</p>
<p>Biết ơn Chính mình, Biết ơn Cuộc sống là bước khởi đầu cho cuộc sống mới!</p>
<p>Biết ơn Chính mình, Biết ơn Cuộc sống giúp chúng ta kết nối với gốc rễ của chính mình, kết nối với nguồn năng lượng và tình yêu của Đất Mẹ. Những tinh chất của chúng ta chắc chắn sẽ ra hoa kết trái. Hoa của chúng ta sẽ Nở và Ngát hương – đó chính là Lòng Biết Ơn cao quý nhất.</p>
<ul>
<li>Đất mẹ <b><i>không đòi hỏi gì</i></b> ở cây cả. Đất mẹ <b><i>không cần gì</i></b> ở cây cả. <b>Đất mẹ chỉ muốn Cây vươn lên mãi và ra hoa kết trái.</b></li>
<li>Người mẹ <b><i>không đòi hỏi</i></b> gì ở con cả, người Mẹ <i><b>không cần gì</b></i> ở con cả. Người mẹ chỉ muốn Con <b>Trưởng thành </b>trong Tình yêu và Hạnh phúc.</li>
</ul>
<p>Sự nở hoa của bạn chính là Lòng Biết ơn cao quý nhất đối với Cuộc sống với người Mẹ đã sinh ra mình. Khi đó Lòng Biết ơn là Tự do là Tình yêu và chẳng có chút Trách nhiệm nào cả. Khi đó lòng biết ơn là thuần khiết và cao quý.</p>
<p> </p>
<p><b>Biết ơn Cuộc sống và Cúng dường Cuộc sống bằng Tình yêu của Chính mình!</b></p>
<p><b> </b></p>
<p>Cám ơn các bạn đã tiếp nhận chia sẻ của tôi. Bài viết dựa trên trải nghiệm cá nhân tôi, nó có thể đúng và không đúng với bạn.</p>
<p> </p>
<p><img alt="" src="https://scontent.fhan2-1.fna.fbcdn.net/v/t31.0-0/p480x480/10712516_958471937502344_1003228937524391811_o.jpg?_nc_cat=102&_nc_ohc=V91Vaa4ypX4AX8mnkcS&_nc_ht=scontent.fhan2-1.fna&_nc_tp=6&oh=2cda3271f9555112f0458ca953a912f1&oe=5ED0BC44" title=""></p>
<p>Biết ơn Cuộc sống và Cúng dường Cuộc sống bằng Tình yêu của Chính mình!</p>
<p><b>Trách nhiệm của chúng ta đơn giản là Vui vẻ và Yêu chính mình!</b></p>
<p> -------</p>
<p>Bài viết mang quan điểm cá nhân của tác giả; không nhằm chứng minh hay thuyết phục bất kỳ ai. Hy vọng có điều gì bổ ích với bạn. <img alt="smiley" height="20" src="http://xaydungwebsite.net/Scripts/ckeditor/plugins/smiley/images/regular_smile.gif" title="smiley" width="20"></p>
</div>
<p> </p>
1) Bạn có thấy, cuộc sống của chúng ta như cái cây.
- Chính mình là gốc rễ của chúng ta. Chúng ta mang trong mình Tinh chất khác nhau và hoàn toàn độc nhất. Tinh chất của chúng ta được tự nhiên mã hoá trong chuỗi ADN; trong 7 tỷ người trên trái đấy không ai có gien giống ai. Chúng ta sinh ra đã đặc biệt rồi.
- Cuộc sống là Đất Mẹ cung cấp cho chúng ta năng lượng, dinh dưỡng, nước, .v.v. Đât Mẹ quá dồi dào và hào phóng cung cấp mọi thứ chúng ta cần;
- Hoa trái là Kết quả, là Thành quả chúng ta đạt được. Hoa trái có được là nhờ Gốc rễ.
Cây ra hoa, kết trái là nhờ Bộ rễ và Đất mẹ. Chính vì vậy, chúng ta cần biết ơn Chính mình và biết ơn Cuộc sống; chúng ta cần kết nối với Chính mình, kết nối với Cuộc sống.
Khi chúng ta quay trở về với nguồn gốc của mình, khi chúng ta chấp nhận Chính mình, khi chúng ta thôi tranh đấu với Cuộc sống. Khi đó sự mầu nhiệm xảy ra: sự sống như nước tràn về, Tình yêu tuôn chảy thấm đẫm từng tế bào. Khi đó, chúng ta được về nhà, chúng ta không còn cô đơn, chúng ta được sà vào lòng Đất Mẹ và thổn thức. Khi đó, sự bình an tràn ngập, bầu trời như xanh hơn và cao hơn.
2) Tôi trải nghiệm điều này vào giữa năm 2012, khi đó tôi quyết định quay về với Chính mình và tôi nhận ra trò chơi mà xã hội đã áp đặt lên mình bấy lâu nay. Trò chơi này nhằm biến bạn thành “nô lệ”, trò chơi này huỷ hoại gốc rễ của bạn. Trò chơi đó như sau:
Trường học, xã hội chẳng quan tâm bạn là ai, bạn hạnh phúc hay không. Trường học và Xã hội quan tâm bạn là học sinh giỏi, biết nghe lời, bạn là công dân tốt, là kỹ sư, bác sỹ, .v.v. Chính vì vậy, trường học và xã hội tạo ra các mô hình, những tấm gương tiêu biểu và họ cổ xuý, tuyên truyền, quảng cáo, .v.v.
Lúc đi học, tôi cố gắng là học sinh giỏi – tôi học chuyên toán từ năm lớp 3. Lúc vào đời, tôi cố gắng trở thành doanh nhân, trở thành người thành đạt bởi vì lúc đó xã hội đang thích mẫu hình này – mẫu giáo sư, tiến sỹ đã lạc hậu. Và tôi cố gắng ép mình để vào các cái khuôn này. Sự gò ép này luôn mâu thuẫn với cái bên trong của tôi nên tôi luôn trong tình trạng căng thẳng, mệt mỏi. Tôi đã cố gắng, đã gắng gượng, đã đạt một số kết quả nhưng cuối cùng là thất bại!
Đứng đằng sau trường học và xã hội là ai? Như Marx nói là Giai cấp thống trị, là một số người, là một nhóm nhỏ muốn biến người khác làm nô lệ. Giai cấp thống trị hiện nay, theo tôi, chính là giới tài phiệt – không phải Việt nam đâu mà là giới tài phiệt Thế giới. Tôi xin chia sẻ trong bài khác.
Xã hội thay đổi, thì cách thức cai trị cũng thay đổi, ngày một tinh vi hơn, khó nhận biết hơn. Sự cai trị ngày nay không chỉ nhằm vào tư duy nữa, nó nhằm vào cảm xúc. Vì vậy, chúng ta nghe nói lãnh đạo bằng cảm xúc, làm chủ cảm xúc, EQ, .v.v. Trong cảm xúc có lương tâm, có hoài bão, có tham vọng, và … có lòng biết ơn :-)
Chủ đề này rất dài – nếu các bạn muốn, tôi xin chia sẻ trong các bài khác.
Tóm lại, tôi, bạn, con tôi, con bạn, .v.v vẫn phải chui vào cái guồng này, cái dây truyền giáo dục này, cái mà các nhà chuyên môn gọi là “quá trình xã hội hoá”, “công nghệ giáo dục” .v.v. Thực chất là quá trình cài đặt niềm tin, giá trị, .v.v. cài đặt chúng ta trở thành “công dân tốt”, trở thành chiến sỹ trên chiến trường hay trên mặt trận kinh tế :-).
3) Thời khắc đã đến:
- Đã đến lúc chúng ta cần tôn trọng Chính mình, không ép mình để vừa một khuôn mẫu nào. Khi đó, chúng ta tôn trọng Mình và tôn trọng nhau.
- Đã đến lúc chúng ta cần sống cho chính mình chứ không phải phục vụ cho ai đó, phục vụ cho tổ chức nào đó, phục vụ cho lý tưởng nào đó. Chúng ta không là “nô lệ” nữa, dù là “nô lệ” trong nhung lụa.
- Đã đến lúc chúng ta bắt đầu hành trình Tìm lại chính mình – hành trình Essence Process – hành trình mà thầy Menis đã dẫn dắt những bước đầu tiên.
Khi đó, cuộc sống không chỉ khô khan với các con số KPI, với các Mục tiêu, với các tham vọng không bao giờ hết. Cuộc sống mãi xanh tươi, Cuộc sống luôn tại đây và bây giờ.
Biết ơn Chính mình, Biết ơn Cuộc sống là bước khởi đầu cho cuộc sống mới!
Biết ơn Chính mình, Biết ơn Cuộc sống giúp chúng ta kết nối với gốc rễ của chính mình, kết nối với nguồn năng lượng và tình yêu của Đất Mẹ. Những tinh chất của chúng ta chắc chắn sẽ ra hoa kết trái. Hoa của chúng ta sẽ Nở và Ngát hương – đó chính là Lòng Biết Ơn cao quý nhất.
- Đất mẹ không đòi hỏi gì ở cây cả. Đất mẹ không cần gì ở cây cả. Đất mẹ chỉ muốn Cây vươn lên mãi và ra hoa kết trái.
- Người mẹ không đòi hỏi gì ở con cả, người Mẹ không cần gì ở con cả. Người mẹ chỉ muốn Con Trưởng thành trong Tình yêu và Hạnh phúc.
Sự nở hoa của bạn chính là Lòng Biết ơn cao quý nhất đối với Cuộc sống với người Mẹ đã sinh ra mình. Khi đó Lòng Biết ơn là Tự do là Tình yêu và chẳng có chút Trách nhiệm nào cả. Khi đó lòng biết ơn là thuần khiết và cao quý.
Biết ơn Cuộc sống và Cúng dường Cuộ
|