<div>
<div dir="auto">Đừng dùng từ Hạnh phúc hay Bất hạnh vì những từ này luôn mang theo chúng sự so sánh, nhận định. Bạn hãy quan sát và quan sát, đừng mang theo bên mình bất kì một phán xét nào - chỉ gọi nó là A hoặc B thôi.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto"> </div>
<div dir="auto">Trạng thái “A” đã không còn, giờ đây là trạng thái “B” và bạn chỉ là một người quan sát. Đột nhiên bạn nhận thấy rằng khi bạn gọi Hạnh phúc là “A” thì nó không còn là niềm Hạnh phúc nữa, khi bạn gọi Bất hạnh là “B” thì nó không còn là sự Bất hạnh nữa.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto"> </div>
<div dir="auto">Khi bạn nói về niềm hạnh phúc, bạn muốn ám chỉ đến những từ này. Bạn nói rằng bạn muốn bám chặt lấy nó, bạn không muốn để nó rời xa bạn. Khi bạn nói về sự bất hạnh, bạn không chỉ muốn nói đến ngôn từ mà bạn nghĩ nhiều đến bản chất thực của nó. Bạn nói rằng bạn không muốn nó, nó không nên có mặt ở đây. Những điều này được bạn nói một cách vô thức.</div>
<div dir="auto"> </div>
</div>
<div>
<div style="border: 1px solid;border-radius: 5px; margin: 5px; padding: 10px; background-color: #FEF9E7;">
<div dir="auto" style="text-align: center;"><b>Bạn hãy gọi những trạng thái này là “A” hoặc “B” trong một tuần lễ. </b></div>
<div dir="auto" style="text-align: center;"> </div>
<div dir="auto" style="text-align: center;"><b>Bạn hãy là một người quan sát như thể bạn đang ngồi trên đỉnh đồi và nhìn xuống thung lũng: dưới thung lũng là cảnh bình minh rồi lại hoàng hôn, ngày rồi lại đêm.</b></div>
</div>
<div dir="auto"> </div>
<div dir="auto">Bạn hãy là người quan sát trên ngọn đồi, từ xa.</div>
</div>
<div>
<div dir="auto">Osho</div>
</div>
<p> </p>
Đừng dùng từ Hạnh phúc hay Bất hạnh vì những từ này luôn mang theo chúng sự so sánh, nhận định. Bạn hãy quan sát và quan sát, đừng mang theo bên mình bất kì một phán xét nào - chỉ gọi nó là A hoặc B thôi.
Trạng thái “A” đã không còn, giờ đây là trạng thái “B” và bạn chỉ là một người quan sát. Đột nhiên bạn nhận thấy rằng khi bạn gọi Hạnh phúc là “A” thì nó không còn là niềm Hạnh phúc nữa, khi bạn gọi Bất hạnh là “B” thì nó không còn là sự Bất hạnh nữa.
Khi bạn nói về niềm hạnh phúc, bạn muốn ám chỉ đến những từ này. Bạn nói rằng bạn muốn bám chặt lấy nó, bạn không muốn để nó rời xa bạn. Khi bạn nói về sự bất hạnh, bạn không chỉ muốn nói đến ngôn từ mà bạn nghĩ nhiều đến bản chất thực của nó. Bạn nói rằng bạn không muốn nó, nó không nên có mặt ở đây. Những điều này được bạn nói một cách vô thức.
Bạn hãy gọi những trạng thái này là “A” hoặc “B” trong một tuần lễ.
Bạn hãy là một người quan sát như thể bạn đang ngồi trên đỉnh đồi và nhìn xuống thung lũng: dưới thung lũng là cảnh bình minh rồi lại hoàng hôn, ngày rồi lại đêm.
Bạn hãy là người quan sát trên ngọn đồi, từ xa.
|