<p><br>
Một hôm, hai vợ chồng ra hồ nước chơi, ông ta nói:<br>
- Con hồ này đẹp quá hả em?<br>
Cô vợ chỉnh lại:<br>
- Anh phải nói là cái hồ.<br>
Hôm sau đi chèo thuyền trên sông, anh ta khen:<br>
- Cái sông này cũng đẹp.<br>
Vợ lại cằn nhằn:<br>
- Anh phải kêu là con sông.<br>
- Sao tiếng xứ em kỳ cục quá vậy, cũng là nước, mà khi gọi là “cái” lúc gọi là “con”?<br>
- Tại anh không để ý đấy thôi! Đây này: cái nhà, cái bàn, cái tủ, nó đứng ỳ một chỗ nên gọi là cái. Con mèo, con chó, con gà nó chạy tới, chạy lui nên gọi là con. Tương tự như vậy: cái hồ nằm yên trong khi con sông nó chảy.<br>
Anh chồng vỗ đùi cái đốp rồi cười hỉ hả:<br>
- Thảo nào! Anh hiểu rồi! Cái của anh nó cứ nhúc nhích, cựa quậy nên gọi là con…** , còn cái của em nó cứ nằm ỳ một chỗ nên gọi là cái…**! Có thế chứ!<br>
<b>( Sưu tầm )</b></p>
Một hôm, hai vợ chồng ra hồ nước chơi, ông ta nói:
- Con hồ này đẹp quá hả em?
Cô vợ chỉnh lại:
- Anh phải nói là cái hồ.
Hôm sau đi chèo thuyền trên sông, anh ta khen:
- Cái sông này cũng đẹp.
Vợ lại cằn nhằn:
- Anh phải kêu là con sông.
- Sao tiếng xứ em kỳ cục quá vậy, cũng là nước, mà khi gọi là “cái” lúc gọi là “con”?
- Tại anh không để ý đấy thôi! Đây này: cái nhà, cái bàn, cái tủ, nó đứng ỳ một chỗ nên gọi là cái. Con mèo, con chó, con gà nó chạy tới, chạy lui nên gọi là con. Tương tự như vậy: cái hồ nằm yên trong khi con sông nó chảy.
Anh chồng vỗ đùi cái đốp rồi cười hỉ hả:
- Thảo nào! Anh hiểu rồi! Cái của anh nó cứ nhúc nhích, cựa quậy nên gọi là con…** , còn cái của em nó cứ nằm ỳ một chỗ nên gọi là cái…**! Có thế chứ!
( Sưu tầm )
|