Rồi ba tháng trước, khi tôi tham dự đêm nhạc Trịnh Công Sơn của Life Support Life tự nhiên có cái gì đó mở ra trong tôi và tôi bắt đầu dò dẫm tìm hiểu mình, tham gia các khoá học do anh Phạm Ngọc Quang tổ chức. Thì sau ba tháng tham gia hành trình tìm hiểu bản thân, tôi đã biết thưởng thức âm nhạc và một vài thứ khác 😊. Đối với nhiều người đó là chuyện nhỏ nhặt nhưng với tôi đó là bước ngoặt lớn hi hi. Tôi rất sướng. 😁
Tôi nhớ lại khi bắt đầu hành trình nhiều điều lạ lẫm ngược hẳn với những gì tôi hay làm thông thường khiến tôi hoang mang, bối rối, giằng xé không biết nên đi tiếp hành trình hay dừng lại. Cuối cùng tôi cũng vật vã đi hết ba tháng rùi. Đó là nền tảng quan trọng để tôi bước tiếp vì hành trình là cả đời.
Hôm nay nhớ lại những cảm xúc hỗn loạn ban đầu đó thì tôi “mọc ra” được bài thơ này. Tặng những ai cũng giống tôi trước kia: không phải bạn không có khả năng thưởng thức âm nhạc đâu. Mà là bạn có thể cảm nhận âm nhạc hay bất kỳ cái gì hay ho mà bạn muốn nếu bạn hiểu rõ bản thân mình và dám chấp nhận mình. 😠😠❤️
Cánh cửa hé mở
Ánh sáng chói loà
Mắt ta quen tối
Hoảng hốt lơ ngơ
Ta là ai là ai?
Sống nửa đời người làm sao ngơ ngác thế
Nếu ta đi tiếp biết về đâu?
Cuộc sống bao năm đã thành quen thuộc
Ta quay về chắc chắn dễ dàng hơn
Nếu trái tim đồng ý quay về
Có lẽ ta đã không phân vân như thế.
Trái tim ta có điều chi muốn nói
Làm sao ta nghe được tiếng lặng im
Tự mình bao năm loanh quanh sầu khổ
Liệu tiếp tục bao năm tăm tối nữa
Đời ta tiêu lãng phí nữa làm chi?
Nào mạnh mẽ lên dũng cảm lên ta hỡi
Lắng thật sâu nghe tiếng trái tim mình
Dù chỉ một lần hãy cho mình thổn thức
Chấp nhận mở lòng ôm ấp trái tim ta
Tin cậy mình và người thầy dẫn lối
Trái tim ta luôn luôn biết nẻo về.
☘️☘️☘️❤️❤️❤️🌸🌸🌸
P.S. Để biết quay về hay đi tiếp, thử “liều” đi học với tôi khoá học 29-30/6 này nhé. Vẫn sống sót là cái chắc, chỉ có vui hơn hay không thôi 🙂.
Nhắm mắt lại và nếu phân vân đi hay ở là đủ để đăng ký ngay rồi bởi trái tim không biết nói to 😁
https://www.facebook.com/events/300235924219836/?ti=icl